Phần 2:
Rồi mẹ mình có thai. Trong thời gian mẹ mang thai mình
thì chả hiểu sao tuyệt nhiên không bị trêu hay làm phiền gì hết. Đó cũng
là khoảng thời gian gia đình ông bà mình khá bình yên. Sau khi sinh
mình được một thời gian thì bố mẹ mình cũng xây đc cái nhà ngói be bé
nằm sát mặt đường nên chuyển ra ở riêng luôn. Từ đó cũng ít gawjpj ma,
mặc dù vẫn ở gần nhà ông bà, cách có chục mét thôi.
Về cái giếng làng ở trong khu đất nhà ông mình thì thế này : Nó có từ
thời nhà Mạc, cách đây khoảng 500 năm, cả làng thường đến đấy xách nước
về sinh hoạt, gần đó còn có 1 cây đa nữa nhưng bị chặt rồi, mình không
nhìn thấy cây đa tròn méo ra sao nhưng cái giếng thì lúc mình lớn vẫn
còn. Có điều nó bị rong rêu phủ đầy, không còn nước nữa mà toàn là rác
vì ông bà mình toàn đổ rác sinh hoạt xuống đó
Ba cái vong trong giếng không biết bị ném xuống vào khoảng thời gian
nào, nhưng từ trước đến giờ chỉ có 2 vong là hay xuất hiện để gây sự với
nhà mình thôi, còn 1 cái vong nữa tuyệt nhiên không thấy nó hoành hành.
Nhưng đây lại là cái vong đáng sợ nhất trong 3 vong chết oan này..
Từ lúc mình có mặt trên đời đến năm 3 tuổi thì mẹ mình không còn bị trêu
nữa, do vía của mình khỏe quá hay sao í. , át hết được ma quỷ. Mẹ bảo
lúc mình sinh ra đc hơn 3 cân nhưng khá nhiều tóc, mới 2 tuổi đã có lông
tay, mà theo lời các cụ thì ma quỷ rất kị những người nhiều lông, 1 sợi
lông quản 3 con quỷ mà nên mẹ lúc nào cũng ôm ấp mình cho đến 1 ngày
mẹ đã được gặp vong thứ 3, đúng hơn là con quỷ thứ 3 chứ vì nó không còn
là vong nữa rồi....
Đó là năm 1996, năm đó có cơn bão số 12 đổ bộ vào miền Bắc được cảnh cáo
là khá to, nhà mình nhà ngói sợ bay mất nên mẹ đưa mình và em trai (
lúc này mình đã có em vì mẹ mình sinh 2 năm 2 đứa ) sang nhà bác N hàng
xóm đối diện nhà mình trú bão, nhà bác là nhà mái bằng nên không lo đổ
sập giống như nhà mình. Lúc sang bên ấy vì đi vội quá nên mẹ mình không
khóa cửa, mẹ để 2 chị em mình cho bác N trông rồi tranh thủ chạy về nhà
khóa cửa. Lúc mẹ bước chân đến sân thì một tiếng sét đánh dọc trời,
nghe chói tai vô cùng, cánh cửa bị gió lùa đập mạnh, đồ đạc trong nhà
cái thì rơi xuống đất, cái thì bay từ chỗ này sang chỗ khác. Mẹ định vào
nhà soi đèn đóng cưa sổ cho chắc rồi mới khóa cửa chính, lúc vừa vào
nhà bỗng mẹ mình thấy nhà ấm áp 1 cách kỳ lạ, gió cũng không dữ dội như
lúc ở ngoài nhìn vào. Mẹ đang tiến về phía cửa sổ thì thấy có cái gì đó
vụt qua, rồi dừng lại ở giường, cái giường mà ba mẹ con vẫn hay nằm.
Theo quán tính mẹ ngó sang giường thì thấy được cảnh tượng hết sức kinh
khủng.... Một người đàn ông to, mặc bộ quần áo kiểu lính đanh trận ngày
xưa đang ngồi lù lù trên giường, nhưng mà không có đầu, cái đầu ấy đang
được nó tung lên tung xuống như bọn trẻ con chơi chuyền, chơi chắt vậy.
Cái đầu có mái tóc xoăn xoăn ở mái, mẹ mình đứng trôn chân sợ đến mức
không di chuyển được. Chiếc đầu thì cứ bị nó tung liên tục, rồi nó ném
thẳng cái đầu về phía mẹ mình làm mẹ sợ quá ngất lịm đi...Mãi đến khi có
tiếng sét nữa vang lên mẹ mới tỉnh nhưng đang nằm bên nhà bác N rồi...
Vì lúc bố mình về thấy mẹ nằm đấy nên bế mẹ sang nhà bác N, lúc tỉnh dậy
mẹ kể cho tất cả mọi người nghe mà ai cũng khiếp cái vong không đầu ấy.
Nó là cái vong thứ 3. Đến tận bây giờ nó mới xuất hiện, và sau cái đêm
bão gió ấy thì gia đình em không còn được bình yên nữa, ông nội em cũng
bị nó phá nên mới tìm thầy về trấn yểm
Mẹ em từ ngày gặp cái vong không đầu thì sợ hãi tột độ, chuyển giường
sang vị trí khác, bóc tỏi vứt quanh giường, còn sát cả vào người bọn em.
Bố em thì chưa gặp nó bao giờ nên vẫn nhởn nhơ lắm, nhưng cũng tin là
nó có thật vì bà em cũng gặp mà, nhưng bà em chưa gặp vong không đầu
thôi. Chẳng hiểu sao từ cái đêm hôm đó mà cái vong không đầu nó để cho
lần lượt mọi người trong gia đình em thấy nó, lạ một cái là chỉ ngày rằm
hàng tháng nó mới xuất hiện. Cái hôm bão mà mẹ em gặp nó thì cũng đúng
vào rằm tháng 7 luôn, sau đó vào rằm tháng 8 là đến lượt bà nội em....
Phần 3:
Một tháng êm đềm trôi quan, mẹ em vẫn tất bật với việc đi
dạy ở trường rồi về nhà chăm con. Còn bà em chỉ ở nhà nội trợ, tất cả
tiền bạc trong nhà đã có ông lo.
Đó là một ngày nóng nực giữa tháng 8 âm lịch, bà nội em sau khi lo xong
bữa cơm chiều thì thường ra quán nước ngồi cho mát, lúc về qua vườn tự
dưng thấy cây lá xào xạc, cái giếng làng nằm trong vườn có mấy âm thanh
kỳ lạ, vang vang, ồm ồm nhưng không nghe rõ.
Nói qua một chút về địa hình nhà ông bà nội em cho mọi người dễ tưởng
tượng : Nhà ông bà em nằm ngay mặt đường, cửa chính thì quay xuống phía
nam, trước nhà là 1 khoảng sân rộng, sau đó đến cái vườn trồng cây linh
tinh chứ không trồng rau, phía bên phải vườn là cái giếng, chu vi rộng
tầm 5m, thàng giếng xây khá vững chãi, hồi em bắt đầu biết nhận thức thì
cái giếng vẫn còn có nước, nhưng ko ai dùng vì nước quá bẩn, rong rêu
phủ đầy nên ông bà em cho thành hố rác luôn . Bây giờ thì bị lấp rồi,
không còn vết tích gì nữa
Quay lại hơn 15 năm trước, sau khi đi hóng mát về bà em lấy rượu ra
uống, bà em hay uống rượu lắm còn ông thì không bao giờ. Lạ thế ! Bà
uống nhiều nhưng ít khi say lắm mà hôm nay lại ngà ngà, thế là lên
giường bỏ màn xuống đi ngủ. Đang nằm mê man vì có hơi men thì bà nghe có
tiếng nước ai dội xối xả ngoài sân như rửa chân tay ý, bà thấy lạ vì
giếng ở sau nhà chứ có phải đằng trước đâu nhưng kệ, đang phê rượu nên
bà em chả quan tâm.
Đang gà gật chuẩn bị vào giấc ngủ thì có người chạy xộc vào nhà, vén màn
lên bảo với bà là ông em bị ngã xuống giếng ngoài vườn nên bà vội vàng
tung màn chạy thẳng ra, cái bóng chạy trước bà em chạy theo sau. Nó chạy
ra thành giếng thì đứng đó cười khềnh khệch...nhe hàm răng với cái lưỡi
đỏ au ra khiến bà em rợn hết cả tóc gáy nhưng không sao quay đầu bỏ
chạy được. Nó với tay về phía bà, cứ thế kéo bà đến gần chỗ nó, không
hiểu sao bà nội em chẳng thể cưỡng lại được, cứ mỗi lần nó giơ tay ra
vời thì bà em lại tiến thêm 1 bước, cứ thế, cứ thế....đến gần thành
giếng nó không vời nữa, mà lấy tay bẻ cái đầu của nó ném tòm xuống
giếng, bà em lúc này đã bắt đầu nhận thức được nhưng nhìn thấy cái vong
không đầu, máu phun ra từ cổ xối xả thì thất kinh luôn, bà cuống quá
trượt chân ngã xuống giếng. Tháng 8 là mùa mưa bão nên cái giếng vẫn có
nước, ông em nằm trong nhà nghe thấy tiếng "ùm" 1 phát giật mình tỉnh
dậy chạy ra sân soi đen pin xuống giếng thầy bà nằm vùng vẫy dưới đó.
Ông em vội vàng xuống đập của gọi các con mượn thang trèo xuống vớt bà
lên. Hôm đó bố mình vẫn chưa về, may có bác mình vẫn ở nhà nên bác xuống
đưa bà lên. Một lát sau bà mới tỉnh táo kể rõ mọi chuyện nhưng bác S (
bác S là anh trai bố mình, bố mình có 2 anh trai, bác này là bác thứ 2
còn bác cả đang trong miền Nam ) và ông nội em nhất quyết không tin. Ông
em cho rằng bà em uống rượu say nên nhảy xuống đó, ông còn dặn bà không
được kể cho hàng xóm nghe vì sợ ảnh hưởng đến uy tín và danh hiệu Đảng
viên gương mẫu của ông . Cả bác S nhà em cũng thế, xưa nay không bao giờ
tin vào ma quỷ luôn, còn chẳng thèm cúng bái gì cơ, nhưng sau đó nhà
bác cũng bị vong nó quấy, bọn vong này do nhà hàng xóm phía sau nhà bác
mời thầy về lễ trừ ma đuổi nó ra khỏi đất nhà họ nên nó dạt sang nhà
bác, mà bác lại không tin ma quỷ nên nó cứ thế quấy phá. Chuyện nhà bác
em sẽ kể sau...
Nguồn: Vozforums/tác giả: Miu.so.kiu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét